Trầm Dương vệ Chỉ huy sứ Thôi Giám nói: “Hàng triều đình thì còn mạng mà sống à? Trương Ngọc ngươi bị não à? Chuyện chúng ta làm ở Liêu Đông trong Những năm gần đây, có chuyện nào không phải là tội lớn mất đầu, triều đình cho dù hào phóng tới mấy cũng tuyệt đối không khoan thứ cho tội nghiệt của chúng ta, tổng soái, liều chết đánh một trận mới là đạo lý, mở một đường máu tới hướng bắc đi, tiểu vương tử Bá Nhan của Thát Đát sẽ không cự tuyệt chúng ta đầu hàng đâu.”
Trương Ngọc cả giận nói: “Thôi Giám, ngươi đây là hại người hại mình! Đầu hàng Thát Đát là suy nghĩ của ngươi, ngươi thử hỏi ngàn vạn tướng sĩ của chúng ta xem có nguyện ý hay không! Không nói đến phụ triều đình, phụ hoàng ân, ngươi vỗ ngực tự hỏi bản thân đi, xem có lỗi với liệt tổ liệt tông của ngươi không? Tương lai sau khi ngươi chết rồi, tổ phần Thôi gia có dung cho tên tội nhân phản bội Đại Minh như ngươi được chôn cùng họ không? Trong gia phả từ đường của Thôi gia ngươi ở Hà Nam, tên của ngươi còn có tư cách để viết trên đó không, Thôi Giám, đầu hàng Thát Đát, ngươi từ nay về sau sẽ là cô hồn dã quỷ không có nguồn gốc, tổ tông không tiếp nhận ngươi, tông tộc không nhận ngươi, hương thân tộc nhân ở sau lưng chửi rủa ngươi, sống như vậy thì tốt hơn chết ở chỗ nào?”
Những lời này khiến Thôi Giám á khẩu không trả lời được, sắc mặt đỏ bừng gục đầu xuống im lặng.
Lý Cảo cả người chấn động, những lời nói này của Trương Ngọc hiển nhiên đã đánh sâu vào trong lòng hắn, đầu hàng Thát Đát, liệt tổ liệt tông Lý gia còn nhận hắn không? Sau khi ngay cả tổ phần cũng không được vào, tên của mình sẽ bị vĩnh viễn gạch ra khỏi gia phả, cũng mang tới cho Lý gia sỉ nhục lớn nhất, phá vây mà đi thì sao? Làm một phản đồ phản bội tổ tông, bị tộc nhân phỉ nhổ, từ nay về sau sống nhục dưới sự vênh mặt hất hàm sai khiến của người dị tộc, sống một cách lay lắt nhục nhã.
Đúng như lời Trương Ngọc nói, sống như vậy, có gì tốt hơn là chết?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây