Minh Triều Ngụy Quân Tử

Chương 310: Mỗi người có tính toán riêng

Chương Trước Chương Tiếp

Nghi trượng khởi hành, một nhóm hơn hai ngàn người chậm rãi ra khỏi thành đi về hướng bắc.

Chu Hậu Chiếu không tiễn đưa, kỳ thật Liêu Đông cách kinh sư cũng không xa, sau Vĩnh Lạc Tĩnh Nan, chuyển Bắc Bình làm quốc đô, Bắc Bình đã rất gần bắc nguyên lúc ấy và tuyến quốc cảnh Đại Minh rồi, chín biên trấn lớn của Đại Minh như Tuyên phủ, Đại Đồng, Kế Châu, cơ bản đều ở chung quanh kinh sư mấy trăm dặm, ra khỏi kinh sư đi về hướng đông qua Kế châu và phủ Thái Bình là đến Sơn Hải Quan, ra khỏ quan là phạm vi thế lực của quan ngoại Đóa Nhan tam vệ, từ Đóa Nhan tam vệ đi thêm về hướng bắc là nơi thường trú của Thát Đát, tử địch mấy trăm năm của Đại Minh.

Gần kẻ địch như vậy, nhưng lại cố chấp lập quốc đô ở đây, trên lịch sử nói “Thiên tử thủ biên giới”, không phải là được hậu nhân thổi phồng, mà là dùng sự bướng bỉnh ngoan cố của thần dân và đế vương mười ba đời Đại Minh viết ra.

Gần kẻ địch trong gang tấc, cơ hồ mỗi ngày tỉnh ngủ là có thể ngửi thấy mùi của địch nhân trong quốc đô, lịch đại đế vương Đại Minh giữ nó gần ba trăm năm, cho tới một khắc cuối cùng Đại Minh diệt vong, lựa chọn cuối cùng của hoàng đế Sùng Trinh bướng bỉnh không phải là trốn về phía nam hoặc là dời đô, mà là treo cổ trên trên phiến cơ nghiệp của tổ tông này, dùng loại phương thức kiên quyết này để vẽ một dấu chấm tròn tươi đem cho giang sơn ba trăm năm này.

Bởi vì đường xá không tính là xa, cơ hồ chỉ là một hồi lữ hành khoảng cách ngắn, Chu Hậu Chiếu thế nên không tới đưa tiễn, mọi người thân quá rồi, cũng không cần câu nệ hình thức như vậy.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)