Một hồi phân phối quyền lực xảy ra, trong mấy câu nói mà kết thúc, không thấy đao quang kiếm ảnh, chuyện lại giống như đã trải qua một hồi quyết đấu.
Lưu Cẩn thua.
Một vị trí bỉnh bút của Ti lễ giám trơ mắt nhìn Tần Kham cầm đi.
Nhìn bóng dáng thân mật của Chu Hậu Chiếu và Tần Kham đi ra ngoài điện, ánh mắt của Lưu Cẩn càng lúc càng âm trầm.
Cho tới khi thân ảnh của hai người biến mất, Lưu Cẩn bỗng nhiên xoay người lại căm tức quát Trương Vĩnh: “Trương Vĩnh! Ngươi là đồ ăn cây táo, rào cây sung, Tần Kham cho ngươi lợi ích gì, mà khiến khửu tay ngươi cứ thò ra ngoài, không giúp đỡ Tạp gia chưởng quản nội cung, ngược lại giúp đỡ ngoại nhân khi dễ Tạp gia, ngươi uống nhầm thuốc à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây