Vân Chiêu cười nhạt trong lòng, từ đầu tới cuối chỉ lắng nghe quan viên các bộ tranh cãi tưng bằng về việc xây dựng đường sắt, thứ mà trước kia bọn họ sống chết ngăn cản y, còn gán nó với từ ngữ đáng sợ, như món đồ chơi mất nước, ngăn cản y quyết liệt nhất là người thư viện Ngọc Sơn, vừa rồi còn muốn thành lập một khoa chuyên về tàu hỏa đường sắt.
Lợi ích lớn như vậy, làm gì có ai chịu bỏ qua chứ.
Ài quả nhiên chẳng còn ai thuần túy nữa, làm hoàng đế đúng là cái vị trí đối đầu với toàn bộ quần thần.
Bởi vậy Vân Chiêu mới thông qua miệng con chó già của mình đi nhả khúc xương cho đám thương cổ, tìm cho đám quan viên một đối trọng, hiệu quả đúng là rất tốt, đường sắt thành miếng bánh thơm phưng phức rồi.
Cuối cùng hội nghị đưa ra kết luận, chuyện xây dựng đường sắt có thể mượn tài lực của diêm thương, song diêm thương chỉ có thể tham gia bằng hình thức đầu tư tiền, đồng thời được chia hai thành lợi ích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây