Quay về phía Tôn phủ, Tôn Nguyên Đạt tiễn Lưu chủ bạ đi rồi tinh thần mới thả lỏng, mồ hôi đầm đìa, thong thả đi bộ về khách sảnh đã chật kín người.
Tôn Nguyên Đạt mệt mỏi ngồi xuống ghế, uống ngụm trà mát hỏi xung quanh:” Các ông nghe thấy hết rồi chứ?”
Dương Văn Hổ đứng dậy đầu tiên, vái một cái thật sâu:” Tôn công nếu có gì sai khiến, tại hạ không dám trái lời.”
Phùng Thông cũng run run đứng lên thi lễ:” Cái công giữ gìn sản nghiệp cho diêm thương Dương Châu ta, Tôn công hàng đầu.”
Lập tức người người đứng dậy biểu hiện ủng hộ tuyệt đối, bọn họ chẳng những không bất mãn vì việc phải bỏ gia sản ra, ngược lại còn mang ơn đức đối với vị Tấn thương bình thường chẳng có gì đáng chú ý này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây