Mỗi ngày ba cha con ngâm mình trong thùng nước là thời gian vui vẻ mà hai đứa bé tội nghiệp đó gửi gắm hi vọng.
Vân Chương chất phác hơn Vân Hiển một chút, có điều không sao, đứa bé này rất chững chạc, hơn nữa tập trung vào việc nào đó là dốc toàn lực, không phân tâm giống đệ đệ, rất giống tính Phùng Anh.
Cho nên đối với những việc cần nghị lực kiên trì bền bỉ mới làm tốt thì nó thường làm rất tốt, ví như võ học.
Vân Hiển thì khác hẳn, di truyền của Tiền Đa Đa trên người nó vô cùng rõ ràng, cho dù thằng bé này mới có tám tuổi, Vân Chiêu đã thấy bóng dáng của một công tử chơi bời rồi.
Nó thông minh lắm, nhưng nó chả tập trung vào được cái gì, nó hứng thú với rất nhiều thứ, quá dễ dàng bị những thứ hay ho thu hút. Mà một người nếu có hứng thú quá tạp thì coi như xong rồi, bởi vì cho thấy nó làm gì cũng nửa vời, chẳng được thành tựu gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây