Nghe Hàn Lăng Sơn hỏi thế, Sùng Trinh yên lặng suy nghĩ chốc lát rồi lắc đầu, thấy chưa đủ lại lắc đầu lần nữa: “ Quan tài chưa đóng nắp thì làm sao khẳng định được ... Vậy Vân Chiêu xác định trung gian ra sao? Tào Hóa Thuần nghĩ rất nhiều biện pháp tiếp xúc với quan viên Lam Điền, song bất kể là quan cao tước dày, tài bảo mỹ nhân đều không thể khiến họ phản bội Lam Điền, rốt cuộc Vân Chiêu lung lạc lòng người thế nào?”
Hàn Lăng Sơn nhíu mày nghĩ rất lâu: “ Hình như chủ mạt tướng không có thủ đoạn gì đặc thù, chủ mạt tướng mua một đám trẻ con sắp chết đói, sau đó tìm cho chúng tiên sinh giỏi nhất thiên hạ, đợi chúng lớn lên là có thể dùng như lừa ngựa.”
Sùng Trinh ồ một tiếng:” Té ra là vậy, bảo sao Tào Hóa Thuần có thể xúi giục Lý Nham, Cái Thiên Vương phản lại Lý Hồng Cơ, cùng với rất nhiều người của Trương Bình Trung, duy chỉ có Lam Điền, ông ta bỏ công sức rất lớn lại không có thu hoạch gì cả.”
Hàn Lăng Sơn từng tưởng tượng ra rất nhiều lần cảnh hội kiến với Sùng Trinh sẽ thế nào, nhưng một vị hoàng đế cứ thao bất tuyệt nói chuyện thì chưa ngờ tới.
Đại quân Lý Hồng Cơ lúc này chắc là vào được kinh thành rồi mà hoàng đế còn có tâm tình tán gẫu với hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây