Càng gần tới ngày trọng đại, người ngoài trong thành Ngọc Sơn ngày càng nhiều.
Có võ sĩ ngang tàng đi hếch mặt lên trời, có văn sĩ mặc nho sam phong nhã luôn giữ nụ cười điềm đạm phong độ, có thương cổ toàn thân vàng bạc nhưng rất hiền hòa, có công tượng thật thà, nông phu chất phác.
Mà bọn họ đâu chỉ đi một mình, ngay cả nông phu cũng kéo cả nhà tới Ngọc Sơn, cơ hội hiếm có mà, nếu như đại hội tổ chức ở Trường An thì chưa chắc đã tới nhiều như thế, nhưng đây là thành Ngọc Sơn, coi là nơi tập trung cẩm tú của cả Lam Điền, là thánh địa ở Quan Trung. Bình thường không dễ vào, người ngoài một tháng chỉ hai ngày vào mở cửa tự do, tới đây không chỉ có thể lên thư viện Ngọc Sơn, hưởng chút linh khí văn hoa cho con cái, còn có đông đảo chùa triền cầu phúc, một công đâu chỉ đôi việc.
Thành Ngọc Sơn sức chứa có hạn, khách sạn không nhiều, bởi thế phần đông phải cắm trại ngoài thành.
Được cái ai ai mang theo lòng sùng bái mà tới, lại là ngày vui cả ngàn năm có một nên không tới mức xảy ra chuyện lộn xộn, có vài va chạm nhỏ đương sự nhanh chóng cười xòa bỏ qua cho nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây