Hai người Đa Nhĩ Cổn và Đỗ Độ vừa mới ra khỏi phòng, gió tuyết bên ngoài mạnh tới mức làm người ta không mở mắt ra được, dù có là dân sứ lạnh đi chăng nữa, sống dưới thời tiết này cũng chẳng dễ dàng gì, Đỗ Độ đưa tay che mắt, nói lớn át đi phần nào tiếng gió rít: “ Không biết bệ hạ có an khang không?”
“ Không!” Không ngờ Đa Nhĩ Cổn khẳng định chắc nịch:
Đỗ Độ giật mình: “ Thế là sao?”
Đa Nhĩ Cổn bình thản nói:” Hạ lệnh chúng ta rút quân đúng vào lúc sắp công chiếm Bút Giá Sơn, điều này rất không bình thường. Điều hai Bạch Kỳ đi Triều Tiên dẹp loạn càng không bình thường, lại còn đưa hai Hoàng Kỳ, hai Lam Kỳ về phòng thủ Thịnh Kinh, triệu tập các bộ Mông Cổ, không giống huấn thoại, mà giống như muốn di ngôn.”
Đỗ Độ tay run lên, nói nhỏ:” Liệu có phải?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây