Tiếng pháo dừng lại, kỵ binh Ngô Tam Quế đã xuất hiện dưới thành, sau khi truy sát một hồi, thấy kỵ binh Kiến Châu đang từ từ áp sát, hắn liền nhanh chóng thu binh vào thành, không cho chúng cơ hội lợi dụng.
Lúc này trời đã tối dần, Hồng Thừa Trù nhìn mây đen đặc đằng xa trầm tư một hồi, nói: “ Tối nay e là mưa ro, không có lợi cho hỏa pháo và điểu súng, cần đề phòng Kiến Nô đánh lén.”
Dương Quốc Trụ gật đầu: “ Mạt tướng hiểu, nhất định khiến chúng chỉ có đi không có về.”
Kỵ binh của Ngô Tam Quế về doanh, kỵ binh phía đối diện cũng lui, nghe tiếng hiệu lệnh thì chiến sự hôm nay có vẻ đã kết thúc, lại thêm được một ngày nữa, tình hình vẫn không sáng sủa gì hơn, bọn họ đang bị áp đảo, đánh rất bị động.
Về tới soái trướng, Hồng Thừa Trù đang rửa táy lão phó Hồng Phúc tới gần bẩm báo: “ Lão gia, người Lam Điền lại tới.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây