Tương Dương lúc này và Tương Dương trong ký ức Vân Chiêu là hai nơi khác nhau, mặc dù tường thành vẫn nguy nga cao lớn, trông vô cùng hùng vĩ, song sự phồn hoa thì chênh lệch cả ngàn vạn lần.
Gần đây có lẽ là do công vụ bận rộn, chất lượng giấc ngủ không tốt, Vân Chiêu cứ hay nằm mơ nhìn thấy cảnh xe cộ nườm nượp đời sau, còn y đứng giữa làn xe, nhìn những chiếc máy cơ khí lớn lao ầm ầm tới, rồi xuyên qua cơ thể mình, cảm giác đó không tốt lắm.
Cho tới giờ cái ấm trà lớn của y đã có thể chở ba người rên hừ hừ phun khói trắng chạy xính xịch trên đường sắt hình tròn rồi.
Cơ giới tinh vi hóa thì tất nhiên không được, cho nên người nghiên cứu xe lửa làm ngược lại, nâng kích cỡ cái ấm trà lớn lên, đợi khi Vân Chiêu trở về, chắc là một cái máy hơi nước nguyên thủy cực lớn sẽ xuất hiện.
Thật tiếc khi Vân Chiêu lên đường thì y vừa nhận được thư của người y phái đi Châu Âu thay Hàn Tú Phân, bọn họ mang về rất nhiều người Tây Dương, Vân Chiêu hi vọng trong số đó có những người giỏi kỹ thuật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây