Mộc Thiên Đào tỉnh lại chỉ thấy toàn thân đau nhức, xương khớp muốn rời ra, nhưng vẫn kiên trì rời giường bệnh, lê từng bước tới trước cửa phòng Chu Mỹ Sác quỳ xuống, mặt như tro tàn.
Chu Mỹ Sác nghe ngoài cửa có tiếng ồn thì ra ngoài, thấy cảnh đó trái tim một tích tắc như ngừng đập, thương xót ra hiệu cho hắn đứng lên: “ Thế huynh đâu cần làm thế.”
Mộc Thiên Đào kệ xung quanh có người nhìn, cúi đầu nói lớn: “ Đều do thần sai.”
Những nữ sinh khác nghe vậy lờ mờ đoán được câu chuyện, đại khái không đành lòng nhìn thêm, nhanh chóng tản đi hết.
“ Mộc vương phủ là thần tử trung trinh nhất của Đại Minh, huynh bị nhục, tức là bản cung bị nhục, dù có sai cũng là sai của ta, không liên quan tới thế huynh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây