Minh Thiên Hạ

Chương 727: Không lo xa ắt có họa gần. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Con người ta chỉ có thể rộng lượng với người khác khi bản thân đúng thôi, vì khi đó họ có thể cao thượng mà tha thứ cho kẻ kém cỏi hơn mình, còn khi họ sai, bản năng của họ sẽ phủ nhận, bởi thế Phương Dĩ Trí bắt bẻ: “ Vân Chiêu không phải đệ tử Nho gia, y không thể có thiên hạ.”

Câu nói ngu ngốc này làm Lô Tượng Thăng tức giận mắng: “ Hồ đồ, thiên hạ nào là của Nho gia, thiên hạ vốn thuộc về người tài đức. Uổng công cho ngươi ăn học.”

Trần Tinh Tuệ đường hoàng chắp tay: “ Lô công nói như thế là không phải rồi, nếu như thế chỉ cần kẻ nào cho rằng mình có tài đức là có thể tranh thiên hạ thì thiên hạ mãi mãi không có ngày yên lành, quần thần phụ tử là gốc rễ ổn định của quốc gia.”

Lô Tượng Thăng nhìn ba người trẻ tuổi quật cường, không giật mà cười càng thêm tươi: “ Thời gian qua các ngươi đã thấy hết sĩ nông công thương của huyện Lam Điền rồi, các ngươi thấy thế nào? Nơi này hỗn loạn hay không? “

Ác cảm của Mạo Tích Cương, Phương Dĩ Trí, Trần Trinh Tuệ với Vân Chiêu thực sự quá mạnh mẽ, muốn bới móc tệ nạn để đả kích, dù gì còn ít khí độ quân tử, nên cuối cùng không muốn nói lời trái lòng, đành giữ im lặng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)