Phùng Anh ngớ người, không ngờ lại còn chuyện như vậy, nàng biết luận tâm cơ, mười người như mình cũng chẳng phải đối thủ của Tiền Đa Đa: “ Nhưng cô chỉ giữ lại một kẻ kém cỏi nhất, xem chừng lo ta không đối phó được, vậy cô cũng qua khảo nghiệm rồi. Chỉ là ta nghĩ, chúng ta là người một nhà, đâu cần ...”
“ Rất cần. “ Tiền Đa Đa hời hợt nói: “ Ba ngày trước có người dò hỏi ý ta, muốn trải đường cho Hiển Nhi, nói cho cô biết, ta nghiêm khắc từ chối rồi. Ta nghĩ bên cô cũng vậy phải không?”
Phùng Anh im lặng một lúc thở dài: “ Bành gia cũng hỏi ta như thế, nói ta phải tạo dựng ảnh hưởng của mình, làm chỗ dựa cho Chương Nhi, còn muốn giúp ta liên hệ với quan viên phú thương trong huyện ngầm tạo dựng thế lực trước, ta cũng từ chối rồi.”
Nhà bọn họ đặc thù, chuyện thế này khó tránh.
“ Ta từ chối chẳng phải vì cô, mà vì phu quân cả thôi, nếu hai chúng ta làm bất kỳ chuyện gì không nên, cho dù là rất nhỏ, người tổn thương lại là chàng, tổn thương vô cùng lớn. “ Tiền Đa Đa nói như tự lẩm bẩm: “ Cô có để ý không, phu quân luôn rất cẩn thận, khi ba chúng ta ăn dưa, chàng luôn đem dưa chia đều cho chúng ta, mỗi lần bế Hiển Nhi, nhất định cũng dùng một tay dắt Chương Nhi. Nếu như muốn tặng cái gì cho ta, nhất định là phải có hai phần, dù thứ đó tốt tới mấy mà chỉ có một, chàng nhất định cũng sẽ bỏ, chàng sợ thiên vị một ai hơn, trong nhà sẽ xảy ra chuyện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây