Lúc này chạy khỏi thành không chỉ có đào binh, còn có nhà phú thương quan hoạn, bọn họ xe lớn xe bé, hành lý chất cao như núi, trông chả giống chạy nạn mà giống chuyển nhà, vừa đi vừa khóc lóc như ri, mục tiêu của họ đều là hướng tây, nơi đó có huyện Thằng Trì, tới đó là địa bàn của huyện Lam Điền rồi, nơi đó tuy có tên tặc khấu khác, nhưng dù gì danh tiếng khá hơn Lý Hồng Cơ một chút.
Một đám hương lão chừng 20 người, chỉ huy một đám trai trẻ dẫn lừa xua lợn, mang theo rượu ngon, đứng ở bên đường, đợi Lý Hồng Cơ tới.
Bọn họ nhìn thấy Tôn Truyền Đình, ánh mắt chỉ có phẫn nộ, không phải là phẫn nộ với Lý Hồng Cơ mà là với Tôn Truyền Đình định đơn kỵ rời thành quyết chiến.
Quan binh mới chính là kẻ thù của họ, bách tính đều nghĩ vậy, nhiều người nóng lòng đợi nghĩa quân của Lý Hồng Cơ.
Chẳng bao lâu đường chân trời có bụi mù bốc lên, rất nhanh có tiếng sấm rền truyền tới, từng kỵ binh xuất hiện, bọn họ người mặc áo giáp sắt, người mặc giáp da, đa phần chỉ mặc áo vài màu vàng như đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây