Đang xúc động ngày tái ngộ, chợt nghe huyện tôn nhắc tới muội tử của mình, Hàn Lăng Sơn tức thì kinh hồn táng đởm cười ha hả cắt ngang lời, đứng dậy ân cần rót rượu cho Vân Chiêu: “ Uống uống, hôm nay chỉ bàn đại sự thiên hạ, không bàn việc gió trăng.”
Vân Chiêu đánh bạt tay hắn đi, bắt đầu màn chửi mắng: “ Ta thì có đại sự thiên hạ rắm chó gì mà bàn với ngươi, tên khốn kiếp ngươi đi biền biệt mấy năm trời, việc bảo một đằng, ngươi làm một nẻo, gọi ngươi về dám giở đù trò lần lữa, quân khốn kiếp sao không đi gặp Tú Phân đi, xem có mang cái miệng thiếu vài cái răng trở về không?”
“ Hồi ở thư viện ngươi cũng là đứa thật thà, chỉ hay nhìn trộm Đa Đa thôi, đi vài năm mà giỏi quá rồi, nữ nhân nào cũng dám đụng vào, giờ còn hứng thú với cả nữ tử nước Oa nữa, nữ nhân đó mà cũng to bụng lên thì ta xem ngươi xử lý ra sao.”
Hàn Lăng Sơn vội kêu oan:” Vương Hạ nói với huyện tôn phải không, oan cho ti chức, nữ nhân đó thích phong lưu khoái hoạt, ti chức sao có thể làm tăng thêm chiến tích của cô ta.”
“ Thực sự không phải?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây