Vương Hạ khẽ đẩy vai Hàn Lăng Sơn đang nói chuyện thì đột nhiên ngây người: “ Sao thế Hàn lão đại, còn luyến tiếc vàng của người ta à? Có cần tới mức đầy không?”
Hàn Lăng Sơn ngạc nhiên lắm, không hiểu sao tên này biết được: “ Í, ngươi nhìn ra sao?”
Vương Hạ bất cười: “ Xì, toàn bộ đạo tặc Hồ Nam nhìn ra rồi, vì trên xe có đóa bạch liên vẽ bằng than nên chúng mới bình an vô sự tới đường Trường Sa, đợi rời Trường Sa xem, Bạch Liên giáo không dám vươn tay tới quân Trương Bỉnh Trung, lúc đó đám tặc khấu không tha cho chúng. Số vàng này không nhỏ, để cho đám tặc khấu hưởng lợi thì phí hoài quá.”
Hàn Lăng Sơn đọc văn thư xong thì có mối bận tâm khác, thở dài: “ Tùy ngươi, 5000 lượng hoàng kim cũng không phải con số nhỏ.”
Vương Hạ dặn dò Hàn Lăng Sơn sớm ngày trở về, sau đó đánh xe đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây