“ Ti chức nghe có kẻ ở Giang Nam nói phương bắc quá tốn kém, cứ tiếp tục thế này sẽ làm Giang Nam chết mệt, còn nói cái gì mà không bằng bỏ Giang Bắc chạy tới Giang Nam mới là sách lược lão thành trị quốc, ngài là trọng thần quốc gia, có biết lời này phát ra từ miệng kẻ nào không?” Vân Chiêu đang sẵn cơn giận, chẳng buồn khách khí, hà huống Tôn Truyền Đình làm cái chuyện tập kích bất ngờ thế ngày bản thân ông ta rắp tâm bất lương sẵn rồi, lễ tiết gì cũng bỏ qua đi:
Tôn Truyền Đình hơi nheo mắt, có vẻ đang muốn đánh giá Vân Chiêu nổi giận thật hay giả:” Đốc sát viện hữu thiêm đô ngự sử Trần Hồng, quan tứ phẩm, kẻ này đã bị bệ hạ bãi quan rồi.”
“ Hắn không nên sống, cả nhà hắn.”Vân Chiêu hừ lạnh:
Tôn Truyền Đình bình đạm nói:” Vượt quá phận sự là không tốt, không tốt.”
“ Đại nhân không thể không hiểu, lúc này nếu không mạnh tay sẽ có kẻ thứ hai, thứ ba đứng ra nói chuyện này, Trần Hồng đúng là không đáng nhắc tới, vì hắn chỉ là quân quân cờ mà người ta thả ra dò đường, cho nên phải diệt trừ quân cờ này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây