Quan Trung cuối tháng 5, lúa mạch chín vàng ngoài đồng, bầu trời trong xanh, hơi nhiệt dồn dập, phóng mắt nhìn tới chỉ thấy núi non trập trùng nối tiếp, cây xanh ngút ngàn, dưới kia đồng ruộng mênh mông vàng óng, thấp thoáng mấy chục mái nhà dưới tàng cây xanh.
Thôn Đại Hòe, một cái thôn nhỏ hết sức bình thường nằm phía tây nam huyện Lam Điền, trước kia nó có cái tên khác, nhưng vì đầu thôn có cây Hòe cổ thụ rất lớn mà người ta gọi mãi thành quen, quên luôn tên vốn có.
Lý Định Quốc dừng liềm trong tay, thuần thục đem mạch vừa gặt bó thành từng bó, chất đống cùng nhau, để tiện người sau đặt lên xe trâu.
Bó mạch xong hắn đứng thẳng người lên, dùng cánh tay trần lau mồ hôi trên trán, nhìn sóng lúa mạch mênh mông trước mắt, hận không thể hét một tiếng thật lớn.
Tóm một nắm mạch vò nát trong tay, thổi vỏ lúa mạch đi, hạt màu nâu nhạt xuất hiện trước mắt, hạt nào hạt nấy vừa to vừa mẩy, hắn vỗ vào miệng nhai, hét lên với Trương Quốc Trượng ở ruộng bên:” Chúng ta so xem ai gặt được nhiều hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây