Phúc bá vốn ở dưới thành trại chỉ huy đoàn luyện, nghe thân binh báo tin, chạy lên tới n ơi đã muộn rồi, sai người khiêng Ngả Năng Kỳ đi chữa thương, mặt nghiêm trọng:” Tử chiến thôi.”
Vân Chiêu lắc đầu:” Chắc là không cần đâu, song vẫn chuẩn bị thì hơn, Trương Bỉnh Trung là người rất khó suy đoán.”
“ Chúng ta chỉ giữ chặt Vũ Quan, không tiến lên sao?” Vân Dương thấy chỉ thủ thành đánh không đã:
“ Ta sở dĩ dám nói Trương Bỉnh Trung chưa chắc khởi binh công phạt chúng ta, nguyên nhân trọng yếu là vì Vũ Quan gập ghềnh khó đi. Quân đội của Trương Bỉnh Trung có thể chợt đông chợt tây, phá phách khắp nơi là nhờ trong quân của hắn lừa ngựa cực nhiều, tác chiến thường lầy kỵ binh làm chủ.”
“ Một khi đại quân của hắn tiến vào Vũ Quan đạo thì chỉ có thể đi bộ, sau đó là dốc sức tiến lên mà thôi, nếu không rất dễ bị quan quân chẹt mất đường lui, thành ba ba trong giọ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây