Nếu mà Vân Chiêu hạ lệnh cho Vân Dương khai chiến, đây sẽ là trận đồ sát ngả về một phía, nếu Vân Chiêu nói ra thân phận của mình, đoán chừng đám Lưu Lão Phì sợ vỡ tim chết tại chỗ, dù sao thì tiểu huyện lệnh Vân Chiêu chưa bao giờ được người ta đánh giá là yêu dân như con.
Con người sống đều dựa vào một cỗ khí thế chống đỡ, dù đó có là phỉ khí, cho dù là vô sỉ khốn nạn, ở trong loạn thế này đều được.
Nếu ai nấy sống như con cừu, để mặc cho người ta chém giết, trơ mắt nhìn thê nữ bị người ta trà đạp mà không dám phản kháng thì là đại bất hạnh.
Vân Chiêu thà để bị Lưu Lão Phì khốn kiếp kia ức hiếp chứ không muốn đánh gãy sống lưng vừa mới mọc bừa lớn bậy ra của bách tính.
Mặc dù cái xương sống này mọc hơi lệch một chút, Vân Chiêu tin rằng kể cả tặc khấu thật sự tới, dù đánh không lại, bọn họ cũng sẽ ngoạm cho chúng một miếng thịt lớn, cho chúng biết, bách tính nơi này không dễ trêu chọc vào, đi nơi khác mà họa hại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây