Tôn Đức tay cầm một cái roi da trâu đi ra, nhận lấy chén trà uống một ngụm mới nói với Trương Đức Bang: “ Có chuyện gì thì nói nhanh đi, bên trong đó bận lắm.”
Trương Đức Bang vội kéo Tôn Đức sang một bên, kể đầu đuôi cho biểu huynh của mình.
Tôn Đức xem hình vẽ: “ Được, đệ đợi đó, ta vào xem xem, có thì giao cho đệ, đệ đi nộp tiền, không có thì chắc bị ta ném xuống biển rồi. Trong đó loạn lắm, sống nay chết mai, chẳng có gì đảm bảo hết,
“ Biểu ca, huynh để ý chút, mạng người quan trọng. “ Trương Đức Bang dặn dò:
“ Rồi, rồi. “ Tôn Đức xua xua tay quay lại thị bạc ti, qua hàng rào tiến vào đất thối, ném bức vẽ cho một tên bộ hạ: “ Mau chóng tìm ra người này, là người Triều Tiên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây