“ A, thì ra thượng tá phát hiện ra kho vàng, có điều người thắng sở hữu tất cả mà.” Lôi Mông Đức tựa hồ chẳng hề lo lắng cho tình cảnh của mình:
Vân Văn tới gần Lôi Mông Đức nói nhỏ:” Ta muốn nhiều hơn.”
Lôi Mông Đức ngẫm nghĩ:” Ấn Độ là nơi sản vật phong phú, vàng chỉ là một phần trong đó thôi, nó không phải thứ quan trọng nhất, vật tư mới là cơ sở cường thịnh của đế quốc. Trên hòn đảo này không chỉ có vàng bạc, còn có bốn kho chứa đầy bông, chục vạn cân hương liệu, nếu thượng tá mang đi hết được, phụ thân ngài sẽ vô cùng hài lòng.”
Vân Văn gật gù: “ Đúng là thế, giờ ngài có thể lên thuyền rồi, ta sẽ ở lại trông coi số tài phú này.”
Lôi Mông Đức mỉm cười: “ Đó mới là hành động sáng suốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây