Khi trời sáng, Vân Chiêu nhìn quân doanh trống không, ngực nhói đau từng cơn.
Đống lửa đã bị tuyết lớn dập tắt rồi, thi thoảng bốc lên vài làn khói, tay y bị gió lạnh thổi cứng lại, không còn cảm giác gì.
Lương Tam, Lão Cổ quỳ trước mặt y đã thành hai người tuyết.
Dù thế Vân Chiêu vẫn vung tay tát Lương Tam một cái tận lực: “ Thì ra tất cả bọn họ đều đã không muốn làm nữa, vì sao không nói sớm với trẫm?”
Rồi đá Lão Cố một cái lăn ra đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây