Triệu Hưng về tới huyện nha, ngồi trong thư phòng hồi lâu không nhúc nhích, cứ như pho tượng đất.
Bấc đèn cháy hết, lửa nhỏ dần cuối cùng chỉ nhỏ như hạt đỗ, quầng sáng vàng chanh chiếu không quá một bước chân.
Giống như học sinh thư viện Ngọc Sơn khác, thời gian ở trong thư viện là lúc hắn hạnh phúc nhất, vất vả nhất, khoái hoạt nhất, hắn thích nhất.
Lúc này hồi tưởng lại cuộc sống ở thư viện, ngay cả động tác múc thịt của trù nương béo cũng làm Triệu Hưng hết sức quyến luyến.
Tiệc tốt nghiệp, Triệu Hưng hắn áo trắng như tuyết, khoác vai đồng song hát vang, nhìn nữ đồng song xinh đẹp múa dưới ánh trăng, nam đồng song múa kiếm bên ao ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây