Lâm Uyển Nghi muốn kéo tên mặt dày này xuống, nhưng Tạ Tẫn Hoan đang ngồi thiền, bảo hắn ngồi dưới đất cũng không được, đành ngồi xuống đầu giường bên kia, chỉnh lại tư thế chờ đợi:
“Rồi sao nữa?”
“Nhắm mắt lại.”
Tạ Tẫn Hoan vừa nói, vừa đưa tay phải lên, giả vờ niệm chú:
“Thiên linh linh, địa linh linh…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây