Mẹ Ruột Trọng Sinh: Mang Theo Lũ Nhóc Pháo Hôi Lật Ngược Tình Thế

Chương 8:

Chương Trước Chương Tiếp

“... Ơ, sao có thể, nhà dì Sở chỉ ở nhờ tạm thời thôi mà.”

Ừ, ở nhờ tạm thời.

Nhà ai ở nhờ tạm thời mà ở đến sáu, bảy năm!

Thư Thư lại mở tất cả ảnh tự sướng mà Sở Liên đăng trên diễn đàn, phóng to góc trên bên phải cho Thư Lệnh Thần xem: “Thấy gì không?”

Nếu chỉ là người ở nhờ, sao dám tùy tiện khoe đồ đạc của chủ nhà một cách trắng trợn, táo bạo như vậy, khoe như là của mình vậy.

Kết quả Thư Lệnh Thần nói: “Chỉ là mấy bức ảnh tự sướng của con gái thôi mà, con xem hết rồi, còn thả tim, không thấy có vấn đề gì cả.”

Thư Thư hít sâu một hơi, lại cho Thư Lệnh Thần xem những bình luận chửi cậu là đồ nghèo kiết xác, bám váy tiểu thư Sở Liên.

Cái cô Sở Liên này ở trong biệt thự cao cấp của Thư Lệnh Thần, khoe đồ đạc trong biệt thự, lại còn dẫm lên Thư Lệnh Thần để tạo dựng hình tượng!

Kết quả Thư Lệnh Thần cười nhạo một tiếng: “Một lũ rác rưởi, con không thèm chấp.”

“...”

Thư Thư hoàn toàn im lặng, cô quay đầu nhìn xung quanh.

“Mẹ tìm gì vậy?”

“Dây thừng.” Thư Thư nói: “Loại dây thừng có thể giúp người ta làm lại cuộc đời, sau đó thắt cổ mày, thằng thiểu năng!”

Thư Lệnh Thần rụt người về phía sau: “Mẹ có hiểu lầm gì không, việc dọn ra ngoài là con tự chủ động đề nghị, nhà dì Sở từ đầu đến cuối không nói gì cả...”

Đến tận giờ phút này.

Thư Thư cuối cùng cũng xác nhận.

Con trai cô chắc chắn là bị bà giúp việc kia cho uống quá mười tấn thuốc ngu.

Không thể giao tiếp với người thiểu năng được.

Cho nên Thư Thư lựa chọn đi vào bếp, xách ra một con dao phay, đi ra cửa.

“Bây giờ mẹ về Ngự Cảnh Viên chém chết hai người kia!”

Thật là thời buổi đảo điên, con gái người giúp việc ở nhờ thành đại tiểu thư, chủ nhà lại thành kẻ nghèo kiết xác!

Thư Lệnh Thần vừa nghe, vội vàng ngăn Thư Thư lại: “Bình tĩnh một chút đi!”

“Tránh ra.”

“Không, mẹ không thể làm hại Sở Sở và dì Sở!”

Thư Thư ngẩng đầu, nhìn rõ sự lo lắng và bảo vệ trong mắt Thư Lệnh Thần.

— Con trai cô thích Sở Liên.

Nhưng chiều nay không phải nó vừa tỏ tình bị từ chối sao?

Thư Thư có linh cảm có chỗ nào đó không đúng, ném con dao xuống, lại lấy điện thoại của Thư Lệnh Thần, quả nhiên thấy Sở Liên ở đầu danh sách trò chuyện trên WeChat.

Cô bấm vào giao diện trò chuyện, tin nhắn mới nhất là sau khi kết thúc buổi tỏ tình:

Thư Lệnh Thần: “Sở Sở, cậu từ chối tôi, là vì tên Thời Tân kia sao? Cậu thích cậu ta à? [bị thương.jpg]”

Sở Liên: “Không phải đâu A Thần, là hôm nay cậu đột ngột quá, tớ hơi sợ, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào, xin lỗi, làm cậu buồn, Thời Tân tớ chỉ đơn thuần coi cậu ấy là lớp trưởng thôi, nếu cậu giận, sau này tớ sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa. [khóc thút thít.jpg]”

Thư Lệnh Thần rõ ràng luống cuống: “Sở Sở cậu đừng, sao tôi có thể giận cậu được, hôm nay thật sự là tôi sai, là tôi quá lỗ mãng, không suy xét đến cảm xúc của cậu!”

Sở Liên: “A Thần, tớ không trách cậu.”

Thư Thư kinh ngạc đến ngây người, không thể tin nổi, cô ta còn tha thứ cho cậu?!

Đúng lúc này.

Sở Liên gửi tin nhắn mới, là ảnh chụp màn hình nội dung trên diễn đàn.

Cô ta nói: “A Thần, trên diễn đàn có người nói xấu cậu, tớ đã thay cậu giải thích với mọi người rồi. [yêu yêu yêu.jpg]”

Thư Lệnh Thần nghe thấy âm báo, vội vàng lấy lại điện thoại từ tay Thư Thư.

Chỉ thấy cậu cảm động trả lời: “Sở Sở, cậu tốt quá. [hoa hồng hoa hồng hoa hồng.jpg]”

Thư Thư: “...”

Cô thật sự cạn cmn lời.

Hóa ra kẻ lừa đảo thực sự, ở đây này!

Thư Thư hai tay nắm lấy vai Thư Lệnh Thần, dùng sức lay.

Miệng lẩm bẩm: “Yêu quái ngu ngốc mau tránh ra, yêu quái ngu ngốc mau tránh ra, rời khỏi người con trai tao, rời khỏi người con trai tao...”

Bỗng nhiên, ánh mắt cô liếc qua bàn học trong “phòng ngủ” mà Thư Lệnh Thần chuẩn bị cho mình, trên đó có mười mấy quyển sách, nhìn kỹ, đều là những cuốn cô thường xuyên đọc.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)