Thư Thư nheo mắt, vừa định nói chuyện, thì đèn trên đầu bắt đầu nhấp nháy, đến lần thứ ba thì tắt hẳn.
Phòng khách tối om.
Thư Thư: “Ôi, cái nhà chết tiệt này!”
Không điểm! Không điểm!
“Con đi sửa bóng đèn!”
Thư Lệnh Thần như tìm được lối thoát, đi tắt cầu dao tổng, sau đó lấy thùng đồ nghề, kê ghế đến dưới bóng đèn, đưa điện thoại đã bật đèn pin cho Thư Thư.
“Mẹ, giúp con một chút.”
Thư Thư miễn cưỡng nhận lấy điện thoại, giơ tay lên, chiếu sáng cho cậu.
Bỗng nhiên, màn hình điện thoại trong tay sáng lên.
Hình như là thông báo đặc biệt từ một diễn đàn trường học nào đó.
Thư Thư theo bản năng liếc qua, liền thấy những tiêu đề có chữ “Thư Lệnh Thần”, “tỏ tình”, “hoa khôi Sở“.
Thư Thư lập tức tỉnh táo, định bấm vào xem.
Không mở được, hiện ra giao diện mật mã.
Thư Thư suy nghĩ xem con trai mình sẽ đặt mật mã gì, ba giây sau, cô lần lượt ấn 123456.
Mở khóa.
Vào thẳng nội dung vừa được thông báo.
Tiêu đề: [Sốc! Hot boy trường Thư Lệnh Thần tỏ tình hoa khôi Sở lại lại lại lại bị từ chối!]
Bài đăng được đăng từ ba tiếng trước, số bình luận ẩn danh đã lên đến hàng trăm: [Chủ thớt có biết đặt tiêu đề không vậy, phải là thằng cóc ghẻ Thư Lệnh Thần không biết xấu hổ theo đuổi hoa khôi Sở bị từ chối, sau đó thẹn quá hóa giận, mở miệng uy hiếp không cho hoa khôi Sở đi!]
[Hôm nay tôi có mặt ở hiện trường, đứng xa xa nhìn, đúng là như lầu một nói! Nếu không phải có lớp trưởng Thời Tân lớp 1, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.]
[Theo tôi thấy, Thư Lệnh Thần và đám lưu manh bên cạnh cậu ta chính là ung nhọt của trường cấp ba, nên bị tống vào Trung tâm Cải tạo Thiếu niên cải tạo!]
[...]
Trong hàng trăm bình luận, có 89% là chửi Thư Lệnh Thần, 1% là chửi đám bạn của Thư Lệnh Thần, 10% còn lại đều là quan tâm đến sự an nguy của Sở Liên.
Lúc này, trên đầu màn hình hiện lên một thông báo “Người bạn đặc biệt quan tâm đã lên tiếng!”
Thư Thư không cẩn thận bấm vào khi đang xem bình luận.
Chỉ thấy một người dùng có ID là “Tớ là Sở Tiểu Liên nha” trả lời: “Chào mọi người nha, tớ là Sở Liên, tớ rất ổn, không có chuyện gì cả, về chuyện hôm nay, tớ tin rằng bạn Thư Lệnh Thần chỉ là nhất thời xúc động, không có ý định làm tổn thương tớ, cho nên, mọi người đừng quá chú ý nữa.”
Phía dưới còn đăng một bức ảnh tự sướng để chứng tỏ mình rất ổn.
Có người trả lời ngay lập tức: [Hu hu tớ khóc chết mất, hoa khôi Sở vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng!]
Thư Thư chỉ cảm thấy, cô gái này quá “bánh bèo“.
Mặc dù đối tượng quấy rối là con trai ruột của cô, nhưng nếu là cô, gặp phải loại quấy rối này, cô sẽ trực tiếp treo cổ ở cửa nhà đối phương lúc nửa đêm, dọa cho hắn tè ra quần, xem hắn còn dám thích mình nữa không!
Sau đó, Thư Thư tiện tay bấm vào bức ảnh tự sướng kia.
Ảnh chụp Sở Liên phúc hậu, vô hại, người hơi nghiêng, không biết là cố ý hay vô tình, để lộ góc trên bên phải là bức tường rượu Mao Đài.
Phản ứng đầu tiên của Thư Thư là.
Ồ?
Có gu đấy!
Bởi vì cô có sở thích sưu tập rượu Mao Đài, bất kể là rượu lâu năm hay rượu con giáp, mỗi năm cô đều tích trữ mười mấy chai.
Một bức tường rượu đầy ắp như vậy, tính ra cũng phải khoảng năm, sáu triệu tệ.
Không ngờ trong nhà cô bé Sở Liên này cũng có người có sở thích này.
[Trời ơi, tôi thấy gì thế này, nhiều rượu Mao Đài quá! Cứu mạng, quá sang chảnh đi!]
[Càng cảm thấy Thư Lệnh Thần là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, tiểu thư nhà giàu như hoa khôi Sở bị loại nghèo kiết xác bám lấy đúng là xui xẻo tám đời!]
[Hu hu, tiểu thư Sở có suy xét thuê vệ sĩ không, xem thằng cóc ghẻ kia còn dám quấy rầy không.]
[Theo tôi thấy, người có thể xứng đôi với gia cảnh của hoa khôi Sở, trong trường cũng chỉ có lớp trưởng Thời Tân lớp 1, loại công tử nhà giàu như vậy mới có thể xứng.]