Mẹ Ruột Trọng Sinh: Mang Theo Lũ Nhóc Pháo Hôi Lật Ngược Tình Thế

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Liên sửng sốt: “Sao cậu biết nhà tớ là 1701?”

Trương Lộ lại bắt thóp Thư Thư không buông, vẻ mặt như đã hiểu rõ âm mưu: “Hóa ra mục đích thật sự của cậu là ở đây à! Biết rõ hôm nay chúng tôi muốn đến nhà Tiểu Liên, cố ý ngồi xổm ở ven đường chờ chúng tôi, để theo vào Ngự Cảnh Viên, chính là muốn đến nhà Tiểu Liên, đến cả số nhà của Tiểu Liên cậu cũng dò hỏi rõ ràng!”

Thư Thư im lặng ba giây, khâm phục mạch não của Trương Lộ: “Em gái à, nếu em dùng đầu óc như vậy, thì chi bằng em quyên góp nó đi.”

“Cậu gọi ai là em gái! Cậu lợi dụng tôi à?!”

Thư Thư nghĩ thầm, tôi không lợi dụng, rồi sau đó lười biếng thúc giục: “Đi thôi, không phải muốn đi lên sao, nhanh lên đi.”

Mọi người đều ngây ngẩn.

Thư Thư là một người khách “ké” sao dám đường hoàng thúc giục chủ nhà như vậy!

Sở Liên nhìn về phía Thời Tân: “Vậy lớp trưởng, cậu cứ bận việc đi, bọn tớ lên trước đây, thứ hai gặp lại.”

Thời Tân hơi gật đầu.

Ánh mắt cậu ta lại lần nữa nhìn về phía Thư Thư, ánh mắt dừng lại trên người cô một giây, rồi sau đó rời đi.

Sở Liên lấy thẻ ra vào quét mở cửa tòa nhà.

Cả nhóm đi vào trước thang máy.

Thang máy vừa lúc dừng ở tầng một, Thư Thư dẫn đầu bước vào, quen đường ấn nút tầng 17.

Trương Lộ tức giận lên tiếng: “Đây không phải nhà cậu! Phải là Tiểu Liên ấn mới đúng! Cậu đúng là tự tiện làm thay!”

Thư Thư gật đầu: “Ừ ừ đúng, không sai, không phải nhà tôi, tôi lại ấn thang máy, tôi chính là chim khách chiếm tổ chim sẻ, da mặt dày hơn cả tường thành, vô liêm sỉ, không có đạo đức.”

Trương Lộ nghe xong trợn tròn mắt, cô ta không ngờ Thư Thư không những không phản bác, còn hùa theo nói.

Cô ta lập tức cười lạnh: “Hừ, coi như cậu còn biết điều.”

Trương Lộ không chú ý tới.

Sở Liên bên cạnh nghe thấy Thư Thư nói, sắc mặt cứng đờ vài giây.

Không hiểu sao, cô ta nghe những lời này, cảm giác như đang mắng mình vậy.

Thang máy cũng đủ lớn.

Cả nhóm đi vào, đúng lúc cửa sắp đóng lại.

“Chờ một lát.”

Một người đàn ông mặc đồng phục công nhân, tay xách túi đồ nghề chạy vào thang máy.

Gật đầu tỏ ý cảm ơn, anh ta lấy thẻ trong túi ra quét một cái, sau đó ấn nút tầng 16.

Thang máy bắt đầu đi lên.

Rất nhanh liền đến tầng 16.

Cửa thang máy mở ra, liền nghe thấy tiếng trang hoàng truyền đến, người đàn ông xách túi đồ nghề đi ra ngoài.

Mọi người cũng theo đó nhìn ra.

Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ có vẻ ngoài giỏi giang, tay cầm bản vẽ, đang chỉ huy đội công nhân làm việc.

Căn hộ phía sau cô ấy, mặc dù chưa nhìn thấy toàn bộ, nhưng đã có thể thấy được cảm giác sang trọng, tinh xảo của căn hộ, mọi người nhìn thấy đều sáng mắt lên.

Nhưng không đợi thưởng thức vài giây, cửa thang máy liền đóng lại.

“Trời ơi! Căn hộ đẹp quá!”

“Sang trọng như cung điện vậy!”

Có người không khỏi cảm thán!

“Tiểu Liên, không phải tầng 16 không có người ở sao?”

Trương Lộ thắc mắc hỏi, cô ta không phải lần đầu tiên đến Ngự Cảnh Viên, mỗi lần đi theo Sở Liên đến 1701, nút tầng 16 của thang máy đều tối, phải quét thẻ mới ấn được.

Sở Liên nói, toàn bộ tầng 16 mười mấy năm trước đã bị một người mua mua đứt, thông thành một căn hộ, làm thành một căn hộ rộng hơn 600 mét vuông.

Căn hộ vẫn luôn bỏ trống.

Nhưng gần đây một tuần, liên tục có công nhân trang hoàng đến tầng 16, đặt mua đồ đạc.

Sở Liên nói: “Chắc là chủ nhân của tầng 16 đã trở lại.”

“Thật là giàu có!!”

“Người giàu có như vậy lại là hàng xóm của hoa khôi Sở!”

Vì thế, mọi người nhìn về phía Sở Liên, ánh mắt ngưỡng mộ càng thêm sâu sắc.

Sở Liên mím môi, thản nhiên tiếp nhận những ánh mắt đó, dịu dàng nói: “Đợi căn hộ trang hoàng xong, tớ sẽ tự tay làm một ít bánh quy đậu phộng tặng cho hàng xóm dưới lầu coi như quà gặp mặt.”

“Oa, được đấy! Tự tay làm có vẻ rất có thành ý!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)