“Em tên là gì?” Tả Phiến thuận miệng hỏi.
“Em tên là Phan Đa Dư, mẹ em nói em là một đứa trẻ đòi nợ, không nên sinh ra, nhưng bà ấy đã mang thai, chính quyền không cho phá thai.” Cô bé Phan Đa Dư nói.
Tả Phiến thấy cô bé nói những lời này với vẻ mặt bình thản, có lẽ cô bé đã sớm chấp nhận sự thật rằng mình không được mẹ yêu thương.
“Phan Đa... hay là chị đổi tên cho em nhé, gọi là Phan Đa Lạc, em thấy có hay hơn không?” Tả Phiến thực sự có chút không đành lòng.
Không phải cô thánh mẫu, mà là cô cảm thấy người mẹ này thật quá tàn nhẫn, dù vì lý do gì sinh ra đứa trẻ này, đã sinh ra rồi thì không nên đối xử với nó như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây