Mẹ Bầu Nhặt Mót Ở Phế Thổ Để Nuôi Con

Chương 30:

Chương Trước Chương Tiếp

Cái lợi là, do phóng xạ cao và suy dinh dưỡng lâu dài, rất nhiều phụ nữ ở khu 50 bị vô sinh, những người có thể mang thai, cả đời nhiều nhất cũng chỉ có thể mang thai một lần.

Vì vậy, trong mắt bác sĩ Đổng, những người chưa kết hôn như Tả Phiến, lại còn đến khám thai một mình, quả thực là những kẻ ngu xuẩn, rõ ràng là gặp phải tên đểu cáng, mang thai trước hôn nhân, đã vậy đối phương còn không chịu trách nhiệm.

Theo cách nhìn của bà ấy, cô gái này có lẽ đến tháng thứ năm của thai kỳ sẽ bị đói quá mức dẫn đến sảy thai, bác sĩ Hoàng nói với cô những điều đó, rõ ràng là phí lời.

“Ai! Không phải tôi thích nhiều chuyện, nhưng đứa bé trong bụng cô gái này rất kỳ lạ, rõ ràng là bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng, nhưng tim thai lại đặc biệt mạnh mẽ.

Cô có biết không? Loại nhịp tim này, tôi chỉ gặp ở những Chiến sĩ gen bẩm sinh, nếu không phải thai nhi còn quá nhỏ, tôi nhất định sẽ đề nghị cô ấy đi làm xét nghiệm dị năng thai nhi.

Nếu thực sự xác nhận đứa bé trong bụng cô ấy là Chiến sĩ gen bẩm sinh, chỉ cần cô ấy đồng ý, chắc chắn sẽ có những người giàu có trong khu 10 trở vào sẵn sàng bỏ ra một số tiền lớn để đặt trước đứa trẻ này.

Đến lúc đó cô ấy có thể ăn no mỗi bữa, không còn phải chịu đói nữa.” Bác sĩ Hoàng nói.

“Không thể nào! Cô ấy là một người nghèo ở khu 50, có lẽ ba đời tổ tiên của cô ấy cũng chưa từng có một ai là Chiến sĩ gen bẩm sinh, làm sao cô ấy có thể mang thai một Chiến sĩ gen bẩm sinh được? Chắc chắn là cô nghe nhầm rồi.” Bác sĩ Đổng lắc đầu nói.

“Có lẽ vậy, đôi khi nếu người mẹ quá căng thẳng, cũng có thể khiến thai nhi căng thẳng, dẫn đến nhịp tim thai đập nhanh, tạo ra ảo giác tim thai đặc biệt mạnh.” Bác sĩ Hoàng nghe bà ấy nói thì cũng không còn tin vào phán đoán của mình nữa.

Tả Phiến bước ra khỏi phòng khám thai thì cô đột nhiên nhớ ra mình vừa quên lấy báo cáo xét nghiệm, cho nên cô quay lại lấy, lúc cô vừa đến cửa đã nghe thấy cuộc đối thoại của hai người này.

Cô lập tức sợ đến toát mồ hôi lạnh!

Mặc dù cô không muốn đứa trẻ này, nhưng cô tuyệt đối không bao giờ nghĩ đến việc bán con!

Theo quan điểm của cô, nếu không có khả năng cho con một cuộc sống tốt, thì không nên sinh nó ra, một khi đã quyết định sinh nó ra, dù có khổ cực đến đâu cũng phải tự mình nuôi nó lớn.

Cô có thể bán thực vật, bán đá năng lượng, thậm chí bán sức làm cu li, nhưng đứa trẻ là một sinh mệnh sống, có máu mủ ruột thịt với cô, cô tuyệt đối sẽ không bán con để đổi lấy lợi ích cho mình.

Tất nhiên, nếu đứa trẻ rời xa cô, có thể đến một gia đình giàu có và được cha mẹ yêu thương, có lẽ cô cũng có thể từ bỏ nó.

Bởi vì cuộc sống của cô hiện tại không có gì để đảm bảo, đứa trẻ đi theo cô không chỉ phải chịu khổ chịu cực, mà tương lai còn không có cơ hội được giáo dục và học hành.

Nhưng tình hình hiện tại là, nếu đứa trẻ trong bụng cô thực sự có dị năng bẩm sinh, bị một kẻ quyền quý có lòng dạ đen tối nào đó phát hiện ra, e rằng sẽ không có chuyện tốt bụng cho cô một khoản tiền để nhận nuôi đứa trẻ, biết đâu còn xảy ra chuyện giữ con bỏ mẹ, vậy thì mạng sống nhỏ bé của cô coi như xong.

Không phải cô theo thuyết âm mưu, mà là kiếp trước cô đã đọc quá nhiều tiểu thuyết cung đấu, gia đấu, đối với mặt tối của nhân tính, cô không dám có suy nghĩ quá ngây thơ.

Người ta nhìn trúng dị năng của con cô, chắc chắn là muốn nuôi lớn để mưu lợi cho bản thân, mà để đứa trẻ có thể toàn tâm toàn ý với mình thì làm sao họ có thể dung thứ cho đứa trẻ có một người mẹ sống ở khu ổ chuột chứ?

Huống chi, họ nhìn trúng là dị năng của đứa trẻ, sau khi nuôi nó trưởng thành, chắc chắn họ sẽ để nó đến những nơi nguy hiểm để chiến đấu, chứ chẳng lẽ họ nuôi nó không công, để đứa trẻ sống những ngày tháng sung sướng sao?

Nghĩ như vậy, thà để đứa trẻ ở bên cạnh cô, ít nhất cô sẽ thực sự yêu thương đứa trẻ.

Vấn đề duy nhất bây giờ là cô phải sớm tích trữ đủ thức ăn và tiền trước khi bụng lớn đến mức không thể ra ngoài nhặt phế liệu được nữa.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)