“Vậy bây giờ em có được xem là một dị năng giả không?” Tả Phiến lo lắng hỏi.
“Chắc là... người thực vật?” Phan Đa Lạc ngập ngừng trả lời.
“Xì! Nói bậy bạ gì thế? Em có biết ‘người thực vật’ nghĩa là gì không? Đừng nói linh tinh! Em chỉ được tính là dị năng giả hệ thực vật thôi!” Tả Phiến nhìn Phan Đa Lạc, trách móc.
“Được rồi, tên gọi không quan trọng. Điều quan trọng là dị năng của cỏ phục sinh này rất hữu dụng, chỉ cần còn chút hơi thở là nó có thể cứu sống người khác. Nhưng với trình độ hiện tại của em, cứu được một người thì có lẽ em cũng phải trả giá nửa cái mạng.
Ngược lại, năng lực của mạch môn biến dị thì rất hữu ích. Mộc linh hạch của nó có thể nuôi dưỡng cây cối, giúp chúng phát triển nhanh và tốt hơn.” Phan Đa Lạc hớn hở chia sẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây