Lâm Hạ Cẩm và Tiêu Nặc ngày nào cũng đi săn như vậy, thể lực của cả hai bị thử thách rất lớn, nhưng Hạnh Vận Tinh thì rất mệt mỏi.
Lâm Hạ Cẩm nhìn vết thương trên đầu Hạnh Vận Tinh, có chút đau lòng. Vì thường xuyên phải bôn ba cùng họ nên khó tránh khỏi bị vài vết thương nhẹ.
“Hay là chúng ta giải quyết tên Lam Hạt Tinh chạy trốn kia đi, như vậy sẽ đỡ tốn sức hơn nhiều.” Lâm Hạ Cẩm đề nghị.
Lúc này nhìn vào vị trí hiển thị trên thiết bị, người Lam Hạt Tinh kia không chạy xa lắm. Họ lái Xe Lục Hành thì nhiều nhất một ngày là đuổi kịp anh ta.
“Xem ra không chỉ chúng ta có ý định này!” Tiêu Nặc nhìn màn hình hiển thị vị trí rồi nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây