Tỉnh mộng, lần này Chu Tinh Tinh không còn mồ hôi đầm đìa như trước, mà đã tỉnh táo hơn một chút. Tiếng khóc oe oe của Chu Châu kéo cô ấy về thực tại.
Dỗ dành Chu Châu xong, Chu Tinh Tinh nghĩ nếu có thể vào Khoa Não biết đâu có thể tìm lại được ký ức của mình. Cô ấy trông có vẻ yếu đuối, nhút nhát, nhưng cô ấy cũng lại cố chấp và kiên trì. Cố chấp muốn tìm lại ký ức của mình, kiên trì muốn biết cha của đứa trẻ là ai! Trong lòng cô ấy có một giọng nói, không thể quên anh ấy, không muốn quên anh ấy!
Thế là Chu Tinh Tinh dỗ Chu Châu ngủ xong, cô ấy liền dứt khoát dậy tu luyện dị năng. Tu luyện dị năng là một việc khô khan, lặp đi lặp lại việc hấp thụ năng lượng. Cứ như vậy Chu Tinh Tinh tu luyện cả đêm. Bất ngờ là ngày hôm sau cô ấy không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại còn cảm thấy rất sảng khoái! Cô ấy kéo rèm cửa sổ ra, ánh sáng bên ngoài chiếu vào, xuyên qua cửa sổ là những vầng hào quang rực rỡ tầng tầng lớp lớp. Đây chính là Tinh Hệ.
Không biết tại sao, dị thú biến dị trong nội thành ngày càng nhiều. Mỗi con đường gần như đều có mấy chục con dị thú lang thang. Quần áo của Lâm Hạ Cẩm gần như ngày nào cũng thay một bộ, ngay cả Tiêu Nặc chuyên tấn công từ xa cũng dính đầy máu.
Họ mất tròn một tháng trời để đi từ nội thành ra ngoại ô. Trong một tháng này, điểm tích lũy của họ cũng tăng lên hơn 1000 điểm. Một tháng này gần như ngày nào cũng tiêu diệt dị thú biến dị, thân thủ và các phương diện khác của Lâm Hạ Cẩm đã tiến bộ rất nhiều. Thậm chí cô còn thả Hồng Huyền ra khỏi không gian để luyện tập thân thủ. Phải nói khả năng học hỏi của cậu ta rất mạnh. Tuy nhiên, tinh linh cũng chỉ có thể ở bên ngoài không gian hai tiếng đồng hồ là phải quay về không gian bổ sung năng lượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây