Lâm Hạ Cẩm lạnh lùng nhìn. Cô vốn không muốn giết người, không muốn tay mình nhuốm máu người, nhưng lại cứ có kẻ muốn gây sự với cô.
Thức ăn gã đàn ông cướp được rơi vãi đầy đất, thậm chí còn dính máu. Những người khác vội vàng xông lên tranh giành.
Lâm Hạ Cẩm rầm một tiếng đóng cửa lại.
“Không làm Tiểu Bao Tử thức giấc chứ?” Lâm Hạ Cẩm trầm giọng hỏi.
Tiêu Nặc lắc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây