Mẹ Bầu Dựng Không Gian Nuôi Con

Chương 54:

Chương Trước Chương Tiếp

Nước màu xanh lam trong vắt, bên cạnh có những hạt màu vàng trông giống như đất. Lâm Hạ Cẩm sờ thử thì phát hiện, dù nó chỉ có vài centimet nhưng độ sâu lại rất lớn.

Trước đây, Lâm Hạ Cẩm thật sự không phát hiện ra…

“Không chịu nổi nữa, không chịu nổi nữa!” Tân Lê cuối cùng không kiên nhẫn nổi nữa rồi!

Tân Lê bỏ tay ra khỏi tai, nói: “Đúng là phim người thật việc thật chiếu ngay tại chỗ nhỉ! Lâm Hạ Cẩm, chúng ta không cùng xem sao? Miễn phí đấy!”

Tiếng khịt mũi bên cạnh nhỏ dần đi…

“...” Thật ra Lâm Hạ Cẩm đã nghe những chuyện này nhiều rồi.

Hồi đó, đám người kia ở trong lớp chẳng có trò giải trí nào, điện thoại hết pin, lại không có mạng.

Một đám nam nữ tụ tập lại với nhau thì có thể xảy ra chuyện gì nữa chứ?

Nhưng mà lúc đó Lâm Hạ Cẩm bị ốm nghén nặng, cả ngày mơ mơ màng màng…

Nghe những cái này nhiều rồi nên cũng không còn quan tâm nữa…

“Tân Lê, có phải cậu đang ‘thèm khát’ lắm rồi không? Cũng đúng, trước kia đàn ông vây quanh cậu không ít! Tiếc là bây giờ bên cạnh chẳng có ma nào nhỉ.” Vương Bình mỉa mai nói.

“Ha ha… Bạn trai của tôi, dáng người, ngoại hình, gia thế, cái nào cũng phải có. Cho dù bây giờ là mạt thế thì tôi cũng không ăn tạp như cô đâu.”

“Ôi chao, vậy thì tìm bạn trai là tang thi đi, nó sẽ ăn sạch sẽ thịt của cậu!” Vương Bình có vẻ đã chạm vào điểm yếu của Tân Lê, cô ta cho rằng Tân Lê đang ghen tị với mình.

Vương Bình nghĩ đến đây lại không nhịn được nói: “Đáng tiếc là anh Dương không thích cậu!”

“Cậu!” Tân Lê tức đến đỏ mặt tía tai.

“Dương Tử Nghị là cái thá gì? Trước mạt thế tôi còn chẳng thèm liếc nhìn, bây giờ tưởng mình ném một quả cầu lửa là giỏi lắm à?” Tân Lê tức giận đến mức nói năng lung tung.

Lâm Hạ Cẩm nhíu mày, bây giờ là buổi tối, tiếng ồn lớn như vậy…

Gào gào gào…

Vào ban đêm thì thính giác, sức mạnh và tốc độ của tang thi đều tăng lên…

Lâm Hạ Cẩm nắm chặt cái rìu cứu nạn bên cạnh. Bây giờ mỗi khi ngủ vào ban đêm, Lâm Hạ Cẩm đều ôm vũ khí như vậy mới có thể cảm thấy an toàn.

Rầm rầm rầm…

“Anh Dương, anh Dương.” Vương Bình vừa rồi còn vênh váo, nhưng nhìn thấy cửa rung dữ dội thì vô cùng sợ hãi.

Sắc mặt Dương Tử Nghị cũng trở nên khó coi. Một tay anh ta cầm gậy gỗ bên cạnh, một tay bắt đầu ngưng tụ quả cầu lửa.

Mặc dù Dương Tử Nghị bây giờ muốn giẫm chết Tân Lê dưới chân nhưng vấn đề nghiêm trọng hơn vào lúc này là tang thi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️