Mẹ Bầu Dựng Không Gian Nuôi Con

Chương 53:

Chương Trước Chương Tiếp

“Các người không được đi, bây giờ không thể mở cửa được! Trời sắp tối rồi, nếu các người ra ngoài mà tang thi xông vào thì chúng tôi không thể ở đây được nữa!” Vương Bình dang hai tay chặn trước mặt Lâm Hạ Cẩm, nói.

Hai người họ vẫn muốn ở lại trong siêu thị mini. Họ đã lấy khá nhiều đồ ăn nên vẫn có thể sống thêm vài ngày. Nếu bây giờ rời đi, lũ tang thi bên ngoài xông vào, họ cũng không thể mang theo nhiều thức ăn như vậy ra ngoài được.

“...” Lâm Hạ Cẩm nhíu mày.

“Mấy người muốn ở lại thì cứ ở, chúng tôi muốn rời khỏi đây. Ở cùng với mấy người thêm một giây cũng không chịu nổi!” Tân Lê hừ lạnh nói.

“Ai cũng không được rời đi! Có thể rời đi hay không do tôi quyết định!” Dương Tử Nghị lạnh lùng nói.

Trong tay anh ta còn tụ lại một quả cầu lửa, lớn hơn bóng nước của Tân Lê gấp hai lần.

“Anh!” Tân Lê mặt mày tái mét, nếu bị quả cầu lửa của Dương Tử Nghị đánh trúng người thì đau khỏi nói, thậm chí da còn có thể bị cháy đen thui nữa…

Lúc này, tiếng gào thét của lũ tang thi ngoài kia ngày càng nhiều. Mặt trời dần buông xuống, cả căn nhà dần dần trở nên tối om, chỉ có quả cầu lửa do Dương Tử Nghị tụ lại chiếu sáng cả căn phòng.

Lâm Hạ Cẩm nhìn thấy trời đã tối, cô ngăn Tân Lê lại, nói: “Trời tối rồi.”

Lâm Hạ Cẩm kéo Tân Lê tìm một chỗ khá sạch sẽ ngồi xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi…

Bây giờ có thể nghỉ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu…

Vương Bình thấy Lâm Hạ Cẩm mềm lòng, lập tức khen ngợi Dương Tử Nghị.

“Anh Dương, anh giỏi quá.” Vương Bình cười khúc khích.

Dương Tử Nghị nắm lấy tay Vương Bình, hai người họ cũng tìm một chỗ sạch sẽ để nghỉ ngơi.

Chỗ này vốn đã không lớn. Siêu thị mini có diện tích gần bằng với tiệm tạp hóa nhỏ, còn bên kia là khu vực giao hàng vốn dĩ khá rộng rãi.

Nhưng mà thùng giấy và rác thải bị xé rách khắp nơi, bọn họ sớm đã không còn chỗ đặt chân. Vậy nên bốn người chỉ có thể ẩn náu trong siêu thị mini bên ngoài.

Gào gào gào…

Tiếng gào thét của lũ tang thi ban đêm ngày càng rõ ràng. Hình như hiện tại đã là giữa tháng, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong…

Lờ mờ có thể nhìn thấy bóng người trong siêu thị mini…

Tân Lê không thể chịu đựng nổi nữa. Cô ta bịt tai lại, trong lòng không ngừng chửi rủa.

Còn ý thức của Lâm Hạ Cẩm thì đắm chìm trong không gian của mình. Vũng nước trong không gian đã lớn hơn một chút, hơn nữa hình như còn sâu hơn. Khi Lâm Hạ Cẩm đưa tay vào, nước đã dâng đến cổ tay.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️