“Không đâu. Tôi ở siêu thị nhỏ tháo dỡ mấy kiện hàng, xong bóc đến nghiện luôn…” Lâm Hạ Cẩm cười nhẹ nói.
“…” Tân Lê thoáng nghĩ đến cảnh Lâm Hạ Cẩm mải mê mở các kiện hàng.
“Băng vệ sinh cậu cần đây, còn có cả giấy vệ sinh nữa.” Lâm Hạ Cẩm lấy từ balo ra hai gói băng vệ sinh và một cuộn giấy vệ sinh rồi đưa cho Tân Lê.
Tân Lê vừa đi vào bên trong để thay băng vệ sinh vừa hỏi.
“Cậu mở được gì rồi?” Tân Lê hỏi.
“Đủ loại mỹ phẩm, đồ dưỡng da… Với đủ thứ linh tinh trên đời…” Lâm Hạ Cẩm nói với vẻ bất lực.
Trong số đó, cô còn mở trúng cả bao cao su nữa…
“Xé túi mù vui thật. Tôi cũng muốn trải nghiệm quá…” Tân Lê cảm thán.
“Lần sau có thể cùng đi, vẫn còn một nửa chưa mở.” Lâm Hạ Cẩm nghĩ một lúc rồi nói.
Tuy nhiên, cô cũng nhớ rằng hầu hết thực phẩm trong siêu thị nhỏ đã bị cô lấy đi nhưng việc này cũng dễ giải thích.
Chỉ cần nói là có người khác đến trước, Tân Lê sẽ không nghi ngờ gì.
Tuy nhiên, Lâm Hạ Cẩm cũng không ngờ rằng, đã mười mấy ngày trôi qua mà không ai nghĩ đến siêu thị nhỏ.
Khi mạt thế bắt đầu, hầu hết mọi người đều trở thành tang thi. Những người còn sống đều vội vã chạy đến hai siêu thị lớn trong trường Đại học Thanh Hoa.
Hai siêu thị lớn này lại nằm cạnh hai nhà ăn lớn.
Nơi có đầy đủ vật tư, nên mọi người sẽ nghĩ đến việc đến đó đầu tiên…
Lâm Hạ Cẩm lại lấy từ ba lô ra một vài gói mì ăn liền và bánh mì.
“Hạ Cẩm, cậu bị thương à? Không phải bị tang thi cắn đấy chứ?” Tân Lê nhìn thấy cánh tay được băng bó của Lâm Hạ Cẩm, cô ta lập tức cảm thấy lo lắng.
Lâm Hạ Cẩm đáp với giọng hơi đùa cợt: “Nếu tôi bị tang thi cắn thì liệu tôi còn có thể quay về đây không?”
Tân Lê nhìn thấy Lâm Hạ Cẩm không có gì thay đổi. Ngược lại, sau khi ra ngoài một vòng, trông cô có vẻ còn khỏe mạnh hơn trước.
“...Cũng đúng, bị tang thi cắn vào vài phút là thành tang thi rồi.”
Tân Lê đã từng thấy không ít người bị tang thi cắn. Họ đều biến thành tang thi chỉ trong vài phút.
Người may mắn thì bị cắn rồi biến thành thây ma. Có người thì bị cả đàn thây ma vây quanh, mỗi con cắn một miếng, còn chưa kịp biến thành thây ma thì đã bị gặm thành xương cốt rồi…
Đó là lý do tại sao có những tang thi trên người chỗ này thiếu một miếng, chỗ kia bị mất một phần, có tang thi thì thiếu tay, thiếu chân.
Nhưng điều kỳ lạ là tang thi lại không gặm đầu.