Mẹ Bầu Dựng Không Gian Nuôi Con

Chương 37:

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Hạ Cẩm chậm rãi bước qua hành lang, nhìn thấy hai con tang thi đang lảo đảo từ cầu thang tầng một leo lên tầng hai.

Dường như chúng đã phát hiện ra cô, lập tức bắt đầu gầm gừ.

Cô vội vàng leo lên tầng ba, vừa nhìn thấy lối đi trên tầng ba thì thở phào nhẹ nhõm.

May mắn là trên tầng ba chưa có tang thi nào. Nhưng Lâm Hạ Cẩm vẫn rất thận trọng, chậm rãi tiến về phía phòng lồng tiếng.

“Gào…”

Đột nhiên, từ trong phòng nghỉ lao ra một con tang thi. Lâm Hạ Cẩm lập tức tung một cú đá thẳng vào nó. Vì nó lao ra quá bất ngờ.

Cho nên cú đá này của cô đều dồn hết sức lực. Cô vốn dĩ có nền tảng do học Taekwondo nên chân là điểm mạnh nhất của cô.

Lâm Hạ Cẩm nhìn thấy con tang thi bị đá bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất. Phần ngực của nó còn bị cô đạp lõm sâu vào.

Sức mạnh của cô thật sự tăng lên rồi! Lâm Hạ Cẩm liếc nhìn cánh tay của mình.

Cô tiến lên, chặt đầu con tang thi xuống. Não của nó văng tung tóe khắp nơi…

Nhưng Lâm Hạ Cẩm không những không cảm thấy ghê tởm, ngược lại còn thấy hứng thú, thậm chí có chút nghiện.

Quả nhiên, việc gì làm lâu cũng sẽ thành quen. Ngay cả chuyện chém tang thi cũng không ngoại lệ…

Cô lục lọi hồi lâu, nhưng không tìm thấy viên tinh hạch nào nên cảm thấy hơi thất vọng.

Cô đi vào phòng vệ sinh rửa tay, sau đó lấy một gói bánh mì từ không gian ra ăn. Dù đằng sau là thi thể tang thi nhưng cô vẫn có thể ăn ngon lành.

Cô chỉ biết cô đang rất đói thôi…

Sau khi ăn thêm một túi bánh mì, Lâm Hạ Cẩm mới quay lại phòng thu âm.

Cốc cốc cốc…

“Tân Lê, là tôi đây.” Lâm Hạ Cẩm lên tiếng.

“Hạ Cẩm!” Từ bên trong vọng ra một giọng nói đầy lo lắng. Dù sao thì Lâm Hạ Cẩm cũng đã đi rất lâu mà vẫn chưa quay lại.

Càng chờ đợi, cô ta càng nghĩ đến nhiều khả năng: Lâm Hạ Cẩm bị tang thi cắn, Lâm Hạ Cẩm biến thành tang thi, Lâm Hạ Cẩm được anh trai cứu rồi bỏ rơi cô ta.

Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, cô ta đã trải qua đủ loại cảm xúc: buồn bã, đau khổ, sợ hãi và căm hận.

Tân Lê đã nghĩ tới vô số khả năng, cuối cùng Lâm Hạ Cẩm đã trở về.

“Ừ.” Lâm Hạ Cẩm đáp.

Tân Lê vội vàng mở cửa. Sau khi Lâm Hạ Cẩm nhanh chóng bước vào, cô ta lập tức đóng cửa lại.

“Cuối cùng cậu cũng về rồi! Cậu đi đâu mà lâu vậy? Tôi cứ nghĩ rằng cậu bị tang thi cắn mất…”

Lâm Hạ Cẩm nghe thấy lời này, bàn tay đang thả rìu cứu nạn xuống của cô khẽ run nhưng sau đó cô nhanh chóng khôi phục vẻ bình thường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️