Trên đường đi này cô đều không khóc, cô rất kiên cường, nhưng vào giờ khắc này, đối mặt với người thân duy nhất của mình bây giờ, cô không nhịn được rơi nước mắt.
Lâm Hạ Cẩm nhào vào lòng anh trai, giống hệt như khi còn nhỏ, khiến người ta an tâm, Lâm Hạ Nhiên giống như thường ngày, giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu Lâm Hạ Cẩm.
Tóc dài biến thành tóc ngắn, nhưng vẫn rất mềm mại, nhìn dáng vẻ của Lâm Hạ Cẩm, chắc hẳn thời gian qua sống rất tốt, trái tim đang lo lắng của Lâm Hạ Nhiên mới thả lỏng xuống.
Lâm Hạ Cẩm ổn định lại cảm xúc, nói: “Anh, chúng ta mau ra ngoài thôi!”
Lâm Hạ Nhiên gật đầu, Đinh Vân Hiên phía sau đỡ Chu Doanh Doanh đi ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây