Lâm Hạ Cẩm vừa mở mắt ra đã thấy khẩu súng lục nhỏ mà Phương Đình Đình lấy ra từ trong ngực.
“Tớ định dậy đi vệ sinh.” Lâm Hạ Cẩm trầm giọng nói, nếu lúc này Phương Đình Đình có thể đọc được suy nghĩ của Lâm Hạ Cẩm, e rằng giờ đã nổ súng rồi.
Đáng tiếc, Phương Đình Đình cái gì cũng không đọc được, Lâm Hạ Cẩm đứng dậy, có lẽ Phương Đình Đình có một khoảnh khắc chột dạ, nên nhất thời không nổ súng, điều này cũng cho Lâm Hạ Cẩm cơ hội.
Khi lướt qua bên cạnh Phương Đình Đình, Lâm Hạ Cẩm một tay giữ chặt khẩu súng trên tay cô ta.
“A!” Phương Đình Đình không ngờ Lâm Hạ Cẩm đột nhiên phát động tấn công đối với mình, hơn nữa sức lực của Lâm Hạ Cẩm còn rất lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây