Tiêu Nặc cau mày nói: “Đồ sói con… Thật không biết ai là người tốt.”
Lâm Hạ Cẩm nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, đi tới ôm Tiểu Cường vào lòng...
Sói con vừa vào lòng Lâm Hạ Cẩm liền im lặng ngay, còn dùng mũi cọ cọ vào tay cô.
Ban đầu con sói con này là do Tiêu Nặc thấy thú vị, tốn không ít tinh châu mới để Lâm Hạ Cẩm cứu được, giờ thì hay rồi, sói con chỉ nhận mỗi Lâm Hạ Cẩm...
Nhưng qua thời gian ở cùng nhau, Lâm Hạ Cẩm khá có tình cảm với sói con, ngay cả đôi mắt đỏ của nó cô cũng quen rồi, còn có cảm giác càng nhìn càng thích...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây