Mẹ Bầu Dựng Không Gian Nuôi Con

Chương 20:

Chương Trước Chương Tiếp

Tân Lê gật đầu. Trước đây cô ta cũng từng nhặt được rìu cứu nạn. Khoan nói đến việc giơ lên để chém tang thi, chỉ cầm nó trên tay thôi đã thấy rất nặng rồi.

Cô ta là tiểu thư con nhà giàu, từ nhỏ không phải đụng tay làm việc gì.

Bây giờ, Tân Lê cầm con dao mà Lâm Hạ Cẩm đưa cho, bên trên còn dính máu khiến cô ta cảm thấy hơi buồn nôn.

Tuy nhiên, việc có vũ khí trong tay lúc này cũng khiến cô ta yên tâm hơn ít nhiều…

Rìu cứu nạn đều ở trong tủ, mà đây lại là tủ kính trong suốt. Nếu phá tủ để lấy sẽ có thể tạo ra tiếng động lớn, e rằng điều này sẽ thu hút lũ tang thi.

Lâm Hạ Cẩm nhớ ngay đến việc bên dưới cửa sổ phòng cháy của trường thường sẽ có chìa khóa để dưới đất, phòng khi trường có xảy ra hỏa hoạn thì có thể sử dụng ngay.

Thế là Lâm Hạ Cẩm ngồi xổm xuống tìm, quả nhiên chìa khóa nằm gần ngay phía trên.

Lâm Hạ Cẩm mở tủ phòng cháy, cầm rìu cứu nạn lên…

Quả nhiên rìu cứu nạn nặng hơn dao nhiều, nhưng sáng nào Lâm Hạ Cẩm cũng chạy bộ, lại còn tập võ taekwondo nên vẫn có thể cầm nổi.

Có rìu cứu nạn trong tay, Lâm Hạ Cẩm ngay lập tức cảm thấy yên tâm.

Lâm Hạ Cẩm gật đầu nhẹ với Tân Lê, hai người họ người đi trước, người đi sau cùng nhau ra ngoài.

Trên mặt đất còn có một cái ba lô du lịch, Lâm Hạ Cẩm nghĩ đến không gian của mình, nhưng tạm thời cô cũng không muốn để lộ ra ngoài.

Cô cầm ba lô lên, trên dây đeo còn dính một vết máu đã khô.

Lâm Hạ Cẩm đeo ba lô lên, ba lô cũng không nặng lắm. Có lẽ bên trong là bút và vài quyển sách.

Vừa ra khỏi tòa nhà dạy học, họ nhìn thấy một con tang thi đang gặm một thi thể không rõ hình dạng…

Ruột và não văng tung tóe khắp nơi…

Lâm Hạ Cẩm sợ hãi nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, không thể hiện ra ngoài. Tân Lê cũng che miệng mình lại ngay lập tức.

Những người có thể sống sót đến tận bây giờ cũng đã dần quen khi nhìn thấy cảnh tang thi ăn thịt người rồi.

Lâm Hạ Cẩm trực tiếp cầm rìu chém xuống cổ con tang thi, thế nhưng nhát chém đầu tiên này ít nhiều cũng hơi căng thẳng.

Phần đầu của con tang thi không đứt hẳn ra, một nửa vẫn còn treo lủng lẳng…

Cái miệng rộng của tang thi mở ra rồi đóng lại. Từ trong đó trào ra những bộ phận cơ thể người không rõ là gì.

Thấy thấy cảnh tượng này, Lâm Hạ Cẩm chỉ muốn nôn hết ra ngoài. Ở phía sau, Tân Lê cũng thấy buồn nôn không chịu được.

Nhất định phải tập quen với cảnh tượng này, nhất định phải quen, quen rồi sẽ không sao nữa.

Tuy trong lòng Lâm Hạ Cẩm nghĩ thế nhưng cơ thể vẫn rất thành thật.

“Cẩn thận, Hạ Cẩm. Bên trái có một con!” Tân Lê vội vàng nhắc nhở.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 97%👉

Thành viên bố cáo️🏆️