“Xin lỗi.” Tiêu Nặc trầm giọng nói, khoảng cách hai người quá gần, hơi thở nóng của Tiêu Nặc phả vào trán cô.
Tim Lâm Hạ Cẩm bỗng trở nên bối rối.
“Đi thôi, lát nữa bị phát hiện bây giờ.” Lâm Hạ Cẩm nói.
Dưới ánh đèn mờ, Tiêu Nặc thấy gò má Lâm Hạ Cẩm ửng hồng, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Lâm Hạ Cẩm đi theo Tiêu Nặc, cô ngẩng đầu nhìn vị trí camera, nhíu mày hỏi: “Chúng ta có bị phát hiện không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây