“Phải đấy, chúng ta thế này chẳng khác gì ngồi tù, giờ tôi còn muốn ra khỏi căn cứ.”
“Ra căn cứ? Chị quên vụ bạo động lần trước à? Bao nhiêu người chạy ra khỏi căn cứ, rồi sau đó nhiều người còn phải chạy về, bên ngoài không chỉ có xác sống, qua mấy ngày nhiệt độ không khí giảm xuống, chỉ có thể ở trong khu căn cứ thôi.”
Lâm Hạ Cẩm nghe xong nhíu mày, hỏi: “Vào căn cứ rồi không được ra ngoài sao?”
“Cũng được ra ngoài, mấy người đi tìm vật tư thì được ra ngoài, còn thai phụ chúng ta thì đừng mơ. Ra ngoài cũng chẳng có bác sĩ, ở đây còn có bác sĩ đỡ đẻ cho chúng ta.” Một thai phụ khác nói.
“Tôi nhớ những ngày trước tận thế quá, nhớ ba mẹ, còn nhớ chồng nữa.” Một phụ nữ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây