“Hạ Cẩm, dậy đi…” Bị Tân Lê lay gọi một hồi, Lâm Hạ Cẩm cũng bừng tỉnh.
Lâm Hạ Cẩm lập tức mở mắt, Tân Lê nhìn dáng vẻ mơ màng của Lâm Hạ Cẩm mà bực bội nói nhỏ: “Lâm Hạ Cẩm, cậu cũng hay thật đấy, trong hoàn cảnh này mà cũng ngủ được!”
“...”
Bóng dáng lũ tang thi ngoài cửa sổ cứ liên tục lắc lư không ngừng…
‘Grào grào grào…’ Tiếng gào rống của tang thi vang lên trong không gian tĩnh lặng nghe cực kỳ khủng bố.
Trải qua nửa tháng, họ đã dần quen với tiếng gào rống này.
“Vừa rồi có một bóng người rơi xuống từ tầng cao nhất của tòa nhà dạy học khiến đám tang thi chú ý. Hiện giờ chúng đang náo loạn. Nếu tiếp tục ở đây, tôi sợ chúng ta sẽ không an toàn.” Tân Lê lo lắng nói.
Lâm Hạ Cẩm tỉnh táo trở lại, nhìn bóng dáng lũ tang thi đang di chuyển bên ngoài phản chiếu trên rèm cửa.
“Hiện tại chúng ta trốn ở đây rất an toàn. Nếu xông bừa ra ngoài, lỡ như tang thi nghe thấy tiếng động thì e là chúng sẽ xông vào đây như một bầy ong vỡ tổ. Vào ban đêm, tốc độ hành động của tang thi thật sự rất nhanh.” Lâm Hạ Cẩm nói.
Tân Lê gật đầu. Cô ta cũng biết bây giờ trốn ở đây là lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng khi nhìn bóng tang thi chen chúc ngoài cửa sổ khiến cô ta không khỏi sợ hãi.
“Hạ Cẩm, anh trai của cậu thật sự sẽ tới đây chứ? Chúng ta ở lại trường trong một thời gian ngắn thì vẫn ổn, nhưng về lâu về dài thì chắc chắn sẽ không đủ vật tư sinh tồn.” Tân Lê lo lắng nói.
Lâm Hạ Cẩm hơi nhíu mày trong vô thức, nói: “Anh ấy sẽ tới!”
Tân Lê thở phào nhẹ nhõm: “Anh trai cậu đối xử với cậu tốt như vậy, chắc chắn sẽ tới.”
Lâm Hạ Cẩm khẽ cau mày, không nói gì, theo bản năng đặt tay lên bụng.
Nếu anh trai biết cô mang thai mà cha đứa bé là ai cô còn không biết thì…
Cô có thể tưởng tượng ra cảnh anh trai nổi trận lôi đình.
Haiz, bây giờ cũng không phải là lúc nghĩ về chuyện này. Hy vọng có thể an toàn gặp được anh trai.
Cũng không biết người bạn Tiêu Nhược của anh trai có đáng tin hay không? Bây giờ là mạt thế, tang thi chạy nhong nhong bên ngoài, nơi nào càng đông người thì nơi đó tang thi càng nhiều.
Trong khuôn viên trường của họ có hơn bảy nghìn người, đồng nghĩa với việc có hơn một nghìn tang thi!
Có nhiều tang thi quanh trường như thế, nghĩ thôi cũng thấy sợ rồi.
Huống chi Tiêu Nhược phải đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp tang thi từ bên ngoài để đến được Đại học Thanh Hoa bọn họ, nghĩ đến đây thôi đã thấy cực kỳ gian nan.