“Chúng ta có nên mời họ cùng đi với chúng ta không?” Triệu Hâm do dự hỏi.
Dương Đông Vĩ vỗ một cái vào đầu Triệu Hâm: “Nghĩ gì vậy? Chúng ta với họ đâu quen biết gì, sao có thể tùy tiện để họ gia nhập được? Huống chi sắp đến khu căn cứ rồi, đến đó chúng ta sẽ bớt căng thẳng.”
“Đúng vậy, không biết bao lâu rồi tôi chưa được tắm, hy vọng có thể tắm nước nóng!” Tống Tân nói đầy hy vọng.
Mọi người đều háo hức chờ đợi đến khu căn cứ...
Mạnh Kiệt vốn ít nói bỗng trầm giọng: “Đến khu căn cứ cũng chưa chắc đã thực sự an toàn...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây