Lâm Hạ Cẩm thấy Tiêu Nặc nắm chặt vô lăng...
Đến mười một giờ, sương mù đã tan gần hết, nhưng mưa lại càng lúc càng nặng hạt.
Ầm ầm, lại một đợt đá vụn nữa, may mà Tiêu Nặc phanh kịp, con chó con suýt nữa thì bay ra ngoài.
Đến giờ Lâm Hạ Cẩm vẫn chưa nghe thấy tiếng chó sủa, dù nó đã bị ném xuống dưới ghế.
Lâm Hạ Cẩm bế con chó lên, đưa vào không gian.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây