Cuối cùng Lâm Hạ Cẩm vẫn đưa con chó con vào không gian, còn cố ý tìm một cái rương lớn để nó vào.
Lâm Hạ Cẩm quan sát một lúc, Tiêu Nặc cũng xuất hiện trong không gian của Lâm Hạ Cẩm.
Con chó con nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, hai mắt nhắm nghiền, Lâm Hạ Cẩm tưởng nó đã chết.
“Khoan đã, nó chưa chết đâu, xem nó còn thở kìa.” Tiêu Nặc trầm giọng nói.
Lâm Hạ Cẩm nghe Tiêu Nặc nói, nhìn bụng con chó con, thấy nó phập phồng rất yếu ớt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây