“Vậy là chúng ta bị ràng buộc với nhau rồi sao? Anh phát hiện khi nào?” Lâm Hạ Cẩm thở dài nói.
“Ừm, phát hiện ngay sau khi hấp thu xong, lúc đó tưởng là ảo giác, sau đó thử lại lần nữa.” Tiêu Nặc đáp.
“Anh chỉ có thể ý thức được không gian của em chứ không làm được gì, quyền chủ động ở em, anh nghĩ em cũng cảm nhận được điều đó.”
Lâm Hạ Cẩm gật đầu, cô có thể tùy ý cho Tiêu Nặc ra vào, nhưng anh không thể lấy hay đặt đồ trong không gian.
Nói cách khác, Tiêu Nặc chỉ có một vé xem không gian mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây